Có thể đạt được hạng 1 tất nhiên phải dựa vào thực lực rất mạnh và độ nổi tiếng vô địch. Nhưng mà, so với việc "đạt được" thì "đặt xuống" càng khó khăn hơn. "Đặt xuống" những được mất trước mắt, mang theo mục tiêu xa hơn, cũng phải hy sinh nhiều hơn, nỗ lực lớn hơn. Em đã thực hiện được ước mơ năm ngoái rồi. Em không tham gia Tổng chọn, không có được vương miện, nhưng lại nắm giữ cuộc đời mình, bằng hành động tạo nên hình mẫu năng lượng của vua không có vương miện.

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

[Quốc Dân Mĩ Thiếu Nữ và tôi] Tôi muốn ở trong sự tôi luyện không ngừng nghỉ mà tiến bộ


Tác giả: Mạc Hàn



http://ww4.sinaimg.cn/mw1024/b95b5321jw1f2rytqhsygj20zj0p5til.jpg
http://ww4.sinaimg.cn/mw1024/b95b5321jw1f2ryryoafoj20zj0p513n.jpg


Trở lại sau khi nghỉ định kỳ, tôi xem như vẫn luôn luôn nhàn rỗi, cho nên một ngày nào đó đột nhiên nhận được thông báo phải tham gia Quốc Dân Mĩ Thiếu Nữ đã qua hơn phân nửa, trong lòng rất phức tạp. Lúc đầu thì ra sức kháng cự, nhưng sau đó ngẫm lại có chút việc để làm còn hơn là ăn không ngồi rồi, chọn tôi chẳng lẽ là không phải một loại cơ hội, chỉnh đốn lại tâm tình rồi đi.


Tên tham gia rất dễ nghe —— thành viên tiếp ứng, thực ra cũng không khác các thành viên tham gia thi đấu còn lại, tình trạng của đội S trong Quốc Mĩ vẫn luôn luôn không được tốt lắm. Ban đầu là muốn sự gia nhập của tôi gợi lên một chút gợn sóng, hoặc là tình trạng sẽ trở nên tốt hơn một chút. Nhưng mà vừa mới tham gia một tuần bỏ phiếu, tôi liền lấy tư thế đứng nhất từ dưới lên đứng trên đài quyết đấu, còn PK rớt đồng đội Trần Âm. Tôi còn nhớ rõ lúc đó ánh sáng rất đẹp, tôi dường như lại nhớ tới tổng tuyển, tôi đã cho rằng tôi có thể làm tốt, cuối cùng tôi lại thành phiền toái của bọn họ, không thể không nói đây là một loại cảm xúc bi quan và tiêu cực, loại cảm xúc này xoay quanh tôi vô cùng lâu, tôi cũng trốn tránh vô cùng lâu nhưng lần này không thể không đối mặt với nó. Thất bại sao? Vô cùng thất bại, sân khấu mới có nghĩa là cơ hội mới, nhất là dưới tình hình tình trạng bản thân vốn không tốt lại càng đặc biệt có giá trị, vì vậy tôi khổ sở rất lâu, càng không có sức lực.


Nỗi buồn có nhiều hơn thì trái đất vẫn chuyển động như thường, bạn có kháng cự lại thì nó vẫn y nguyên xuất hiện trước mắt bạn, cho nên tôi bắt đầu thuyết phục bản thân tiếp nhận.


Thành tích của đội S vẫn không tốt như trước, nguyên nhân nhiều nhưng vẫn không thể giải thích được sự không tốt của chúng tôi. Ở Quốc Mĩ, mỗi tuần đều được thử nghiệm một phong cách vũ đạo mới, đi quay VCR ở địa điểm mới và giao lưu cùng nhiều người khác nhau, biết thêm càng nhiều người, tiếp xúc thêm với càng nhiều staff, thi đấu cứu vãn ở mỗi một kì hầu như đều có chúng tôi, từ thể lực đến trí lực đến hợp toác đoàn đội, tất cả đều là tiến bộ trong sự tôi luyện không ngừng nghỉ. Có lẽ nên đổi lại một khía cạnh khác để nhìn vấn đề, cho dù có khổ sở như trước, ảo não như trước, nuối tiếc như trước.


Có vị trí thứ nhất thì cũng có vị trí cuối cùng, chúng ta đều muốn đạt được hạng nhất, nhưng người may mắn lại chỉ có một, trên con đường cạnh tranh này nơi nơi đều là trở ngại, người đi ở đằng sau, cũng là tiến vào từ phía trước, chẳng qua là cách người đó tiến tới có lẽ không thích hợp với con đường này. Cho nên người đó đi rất chậm, rất khó khăn. Nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc người đó trở nên tốt hơn, thu hoạch được một chút gì đó thừa ra.


Con đường đời của mỗi người nào có giống nhau? Mỗi câu tôi từng nói, mỗi việc từng làm, mỗi một lựa chọn đều được tiến hành trong cuộc đời độc nhất vô nhị của tôi, tôi làm sao lại không muốn đi thật nhanh đi thật cao tới vị trí dẫn đầu, nhưng phía trước của tôi, vĩnh viễn sẽ có vô số hình bóng, áp lực muốn vượt qua nhưng không cách nào làm được gây cho tôi có chiều hướng suy sụp, tôi đã bỏ qua rất nhiều người ở sau lưng tôi, đi theo ủng hộ tôi và muốn vượt qua tôi, người có cá tính giống tôi như vậy nếu cứ khăng khăng so với người khác, vĩnh viễn đều là thua. Cho nên, cần buông bỏ, sẽ buông bỏ.


Thời gian ở Quốc Mĩ cũng không dài, may mắn là có thể lưu lại tới trận chung kết. Một tháng ngắn ngủi này, nhưng lại tràn đầy những cơn sóng lớn và thử thách. Tôi chưa từng cho rằng khó khăn sẽ mang đến thành công, cùng lắm thì bạn vượt qua nó rồi bản thân sẽ tự an ủi một chút mà nói nó tôi luyện ý chí và tâm trí của tôi.


Tôi đã tiếp nhận rất nhiều sự việc đều là không có cách nào thực hiện được, nhưng mà tôi vẫn phải cười mà đối mặt với cuộc sống, đi làm tốt mỗi việc đi tiếp xúc với mỗi người, dùng tất cả quyền lợi để thi hành công việc gánh vác trách nhiệm. Có thể là trên con đường này tôi đi luôn không thuận lợi, nhưng tôi hy vọng những người thực sự biết tôi mỗi khi nói lên tiếng Mạc Hàn, sẽ cảm thấy cô ấy cũng không tệ lắm. Dù sao những thứ có liên quan chặt chẽ với tôi từng chút một đó, mới là cuộc đời mà mỗi phút mỗi giây tôi đều hiểu rõ.


Thực sự may mắn khi được tham gia Quốc Dân Mĩ Thiếu Nữ, nó đã làm cho tâm tình của tôi thay đổi, hiện tại tôi hy vọng bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, đồng thời có thể ý thức được tôi so với bản thân của ngày hôm qua còn tốt hơn. Kết quả quan trọng không? Kết quả đương nhiên quan trọng, nhưng mà nếu như không có cách nào đạt được kết quả tốt nhất, tôi có lẽ sẽ đánh vào kết quả tương đối tốt nhất mà năng lực bản thân có thể đạt được!


Cuối cùng cảm ơn mỗi một người đã vì Quốc Dân Mĩ Thiếu Nữ mà nỗ lực bỏ ra tâm huyết, tôi hy vọng sau này mỗi một sân khấu của tôi có thể có ánh sáng đẹp như Quốc Mĩ ~ 






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét