Có thể đạt được hạng 1 tất nhiên phải dựa vào thực lực rất mạnh và độ nổi tiếng vô địch. Nhưng mà, so với việc "đạt được" thì "đặt xuống" càng khó khăn hơn. "Đặt xuống" những được mất trước mắt, mang theo mục tiêu xa hơn, cũng phải hy sinh nhiều hơn, nỗ lực lớn hơn. Em đã thực hiện được ước mơ năm ngoái rồi. Em không tham gia Tổng chọn, không có được vương miện, nhưng lại nắm giữ cuộc đời mình, bằng hành động tạo nên hình mẫu năng lượng của vua không có vương miện.

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

[Happy Birthday Mo Han] Mười việc nhỏ khắc sâu trong kí ức của tôi

Trước tiên là hé ra một Tiểu Mạc Hàn vô cùng khí phách.








Ngày 12/1/2013


Công diễn đầu tiên, một cô gái nấm có nụ cười rực rỡ, từ đó tôi bị rơi vào cái hố này, cũng ghi nhớ một cái tên —— Mạc Hàn.









Ngày 25/5/2013


Em cùng Loan Loan hôn nhau một cái, yên bình và dữ dội hợp lại cùng nhau bùng nổ 








Trở lại sau 13 ngày biến mất

Khoảnh khắc nhìn thấy em vô cùng kích động, cuối cùng đã trở về rồi, Tiểu Mạc Hàn sau này đừng dọa người như vậy nữa.






Em trong 《Giấc mơ thực tập sinh》

 "Cái này là đồ trang bị biểu diễn của tôi, có thể tăng 20% sức chiến đấu!"







Ngày 18/1//2014

 Em cùng các thành viên team SII cùng một chỗ ôm nhau khóc, còn có câu nói này của em:"Lần đầu tiên cảm thấy rằng tất cả mọi người đều ở chùng một chỗ, có mọi người thật tốt." Trên đường đi có nhiều khó khăn như vậy, lần đầu tiên hiếm thấy được.







"Tôi là số báo danh 10335, Mạc Hàn." 

Em ngây ngô của khi đó cùng em của hiện tại đã thay đổi không ít, trưởng thành thực sự là một cái gì đó thật kỳ diệu. 







Lúc 《Đồng tay đồng chân》 được hát lên

Em đã rơi lệ không ngừng, tình yêu thương tràn ngập toàn bộ nhà hát.







Nhìn em đau lòng tới nỗi hô hấp không nổi, trong lòng dấy lên cảm giác thương tâm. (Chỗ này không có hình)





Thời điểm Tổng Tuyển Cử

Biểu cảm nhịn xuống không khóc. Lúc xem xong chỉ là có chút khó chịu, mãi cho tới khi em đăng weibo, nước mắt không kìm nổi mà chảy xuống.







Ngày 13/9/2015

Ngày hôm đó thực sự rất đặc biệt, hôm đó em không phải là đội trưởng, em khóc, tôi cũng khóc, lần đầu tiên khổ sở tới mức toàn thân lạnh giá. (Chỗ này không có hình) 





Đừng hỏi tôi tại sao lại có hai chỗ không có hình, bởi vì hai đoạn video kia tôi tới bây giờ cũng không muốn xem lại lần thứ hai.


Thực ra những chuyện về Mạc Hàn khắc sâu trong kí ức vượt quá mười chuyện, yêu thích em ấy đã được gần ba năm, nhớ lại, từng chút một, rất nhiều, rất nhiều. Trên đường đi đã trải qua rất nhiều chuyện, thứ duy nhất không thay đổi chính là tình cảm lúc ban đầu, nghĩ lại đều cảm thấy tôi thực sự rất lợi hại.


Làm fan của em tới năm thứ 4 rồi, Momo cũng lại thêm một tuổi, yeah, vỗ tay nào vỗ tay nào [doge] Chúc Momo mãi mãi 18 tuổi, năm mới mỗi ngày đều phải thật vui vẻ, dùng nụ cười của em để chữa trị cho càng nhiều người nữa. Tôi cũng sẽ tiếp tục cố gắng, khắc phục bản thân trở nên thật tốt, sau đó sẽ đi gặp em một lần. 







Cre: 为谁留恋-





























































Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét